Tháng tám mùa thu lá khởi vàng chưa? Câu ấy, dường như không có khách thể, không rõ hỏi ai, hỏi ai mà như tự vấn chính lòng mình, về một nơi thân thuộc đã xa xăm, rằng không biết nơi ấy từ độ “người đi”, lá đã bắt vàng chưa? Cũng ngay sau câu hỏi ấy, nhạc sĩ chợt nhận ra mình đang độc thoại, nên câu hát tiếp theo bỗng rơi đột ngột, trầm ngâm: “Từ độ người đi thương nhớ âm thầm”.