Đường này dài 2600m, đi từ đường Điện Biên Phủ đến ngã tư đường Giải Phóng – Đại Cồ Việt. Phố này cắt qua các phố: Điện Biên Phủ, Cao Bá Quát, Nguyễn Thái Học, Nguyễn Khuyến, Cửa Nam, Hai Bà Trưng, Nam Ngư, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Nguyễn Du, Đỗ Hành, Vũ Hữu Lợi, Khâm Thiên, Nguyễn Thượng Hiền, Nguyễn Quyền, Trần Nhân Tông đến đầu đường Giải Phóng, chỗ cắt Đại Cồ Việt và Đào Duy Anh. Đường này thuộc các quận: Ba Đình, Hai Bà Trưng, Hoàn Kiếm, Đống Đa. Đây là một tuyến phố chính, có tuyến đường sắt Yên Viên – Ngọc Hồi chạy song song. Đoạn đầu phía đông là cửa hàng “Bách hóa số 5 Nam Bộ” vì ở nhà số 5, một trong những cửa hàng phong phú và đa dạng nhất của thủ đô thời bao cấp và những năm đầu đổi mới. Hiện nay, Bách hóa này chuyển thành siêu thị Hapro Mart. Hai bên đường, cách ga Hà Nội khoảng 60m có bán các loại quần áo may kiểu quân phục. Cuối đường về mé đông là Công viên Thống Nhất. Đường Lê Duẩn hầu hết các đoạn là chạy hai chiều, ngoại trừ đoạn chạy từ Hai Bà Trưng đến Nguyễn Thượng Hiền là đoạn chạy một chiều.
HÀ NỘI XƯA – NGHỀ Ở PHỐ HÀNG LỌNG
Vị trí phố Hàng Lọng xưa, nay là phố Lê Duẩn
Phố này được xây dựng trên nền đất thuộc các thôn: Vĩnh Xương, Nam Môn, Hoa Ngư, Tứ Mỹ.Thời Pháp gọi là đường Quan Lộ. Đến thế kỉ XIX, thôn Nam Môn Thụy Hoa Ngừ đổi thành thôn Nam Ngư. Đến 1947 đường này đổi là Đờ Lat. Nhân dân trên phố này thường quen gọi là phố Hàng Lọng.
Khu vực Cửa Nam-Lê Duẩn-Nguyễn Thái Học ngày nay, tuyến đường chạy ngang ngay trước mặt là phố Lê Duẩn ngày nay
Đường Cái Quan (phố Hàng Lọng xưa) và Nhà ga Hà Nội (giữa ảnh) năm 1951.
Một số công trình nổi tiếng trên trục đường này
Bách hóa Nam Bộ xưa
Góc phố Cửa Nam-Nguyễn Khuyến-Đường Nam Bộ(Lê Duẩn)
Ga Hàng Cỏ xưa nhìn từ trên cao.
Phố Hàng Lọng (Lê Duẩn ngày nay) chạy qua trước cửa ga từng có tên là Đường Quan Lộ, có nghề làm lọng , làm ô, làm kiệu.
Tuyến đường dần dần được chỉnh trang, xây mới, quy mô ga vẫn còn nhỏ.
Lúc này Ga Hàng Cỏ đã tương đối hoàn chỉnh và bề thế, một điểm nhấn kiến trúc quan trọng của thành phố, tuyến đường đã được rải đường.
Cảnh quan tuyến phố này từ đầu đường Nam Bộ-Điện Biên Phủ đế đầu phố Khâm Thiên đã hoàn chỉnh hạ tầng kỹ thuật đô thị, đường tầu điện cũng chở nên quen thuộc với tuyến đường này.
Sau năm 1954, chính quyền Hà Nội đổi thành đường Nam Bộ, với một ý nghĩa rất sâu sắc: đây là con đường có ga Hà Nội, nơi xuất phát của các chuyến tàu vào Nam Bộ. Tên đường Nam Bộ đã xuất hiện trong bài thơ “Bài ca Xuân 1961” của Tố Hữu:
Tôi viết cho ai bài thơ 61?
Đêm đã khuya rồi, rét về tê buốt
Hà Nội rì rầm… Còi thổi ngoài ga
Một chuyến tàu chuyển bánh đi xa
Tiếng xình xịch, chạy dọc đường Nam Bộ…
Cái tên này kết hợp với các địa danh khác quanh khu vực như Công viên Thống Nhất, đường Giải phóng, đảo Hòa Bình (trong Công viên Thống Nhất) v.v… đã tạo thành một quần thể địa danh, thể hiện rõ khát vọng thống nhất Tổ quốc thời đó.
Trích phần công viên Thống Nhất năm 1960. Tấm bản đồ tỷ lệ 1-5000 do Uỷ ban Xây dựng in tháng 4-1962 theo bản vẽ tháng 6-1960.
Xây dựng công viên Thống Nhất-Một thời không thể quên của thời kỳ bao cấp “chỉ biết cống hiến ” xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc.
Để tưởng nhớ Tổng bí thư Lê Duẩn, chính quyền Hà Nội quyết định đổi tên đường Nam Bộ thành đường Lê Duẩn. Đồng thời, Công viên Thống Nhất bị đổi tên thành công viên Lê Nin, khiến cho tính thống nhất về mặt địa danh ở đây bị phá vỡ. Tuy nhiên, sau này, Công viên Thống Nhất đã được trả lại tên cũ, còn tên công viên Lê Nin được đổi sang cho vườn hoa Chi Lăng nơi có tượng đài Lê Nin.
Nguồn:vi.wikipedia.org
Bình luận của bạn